Chương 22: Mặt tối của Đế Quốc

Tác giả: Bạc Đào
Editor: Solitude

======

Cái trán bị va chạm rất nhẹ, sưng đỏ thì phun chút thuốc giảm sưng là được. Nhưng dù sao cũng là diễn viên chính Bạch Hoài Ngọc bị thương, trong lúc quay chụp xảy ra chút ít tai nạn, đoàn làm phim sợ bị fan Bạch Hoài Ngọc xé nên nhanh chóng để Bạch Hoài Ngọc nghỉ ngơi.

* Xé: fanwar.

Trong phòng nghỉ.

Cái trán Bạch Hoài Ngọc đỏ một mảng, ánh mắt hung tợn cầm lọ thuốc tiêu sưng dùng sức xoa, vừa nghĩ tới con nhỏ Alpha ngốc nghếch kia liền tức tới!

Người đại diện Bạch Úc Tế đối với loại chuyện này đều đã xử lý riết thành quen, chẳng qua đối tượng bị thương lần này thế mà lại là Bạch Hoài Ngọc, hoài nghi hỏi một câu: “Lần này cậu không có ra tay đâu ha.”

Bạch Hoài Ngọc ác ý hừ lạnh, nói: “Nếu là tôi ra tay, người bị thương sẽ là tôi sao?”

Bạch Úc Tế nghĩ nghĩ cũng đúng, nghe nói Bạch Hoài Ngọc bị thương là do nữ Alpha mà nhà đầu tư cưỡng ép nhét vào, bản lĩnh mê hoặc Alpha của Bạch Hoài Ngọc y cũng rõ ràng, làm sao có thể có Alpha sẵn sàng làm thương tổn một Omega nhìn như hoàn mỹ thiện lương như Bạch Hoài Ngọc được.

Mặc dù Bạch Úc Tế cũng biết, Bạch Hoài Ngọc từ thâm tâm cũng không thể xem như một Omega thiện lương không rành thế sự, nếu thật sự có người khinh thường cậu thì thật sự sẽ rơi xuống bẫy rập mà Bạch Hoài Ngọc ngụy trang.

Bạch Úc Tế liếc nhìn thương thế của Bạch Hoài Ngọc, nhìn không nghiêm trọng lắm, với trình độ y học hiện tại dùng đại thuốc tiêu sưng phun là khỏi, không quá hai mươi phút, cái trán Bạch Hoài Ngọc đã khôi phục bình thường.

Vết thương tuy nhẹ nhưng mặt Bạch Hoài Ngọc chính là việc ưu tiên hàng đầu của Bạch gia, nếu Bạch Hoài Ngọc xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì đó, ảnh hưởng tới bố cục của gia tộc, vậy thì chuyện đó cũng không thể dễ dàng giải quyết.

Đôi mắt Bạch Úc Tế âm u hỏi: “Chuyện cậu bị thương không thể cứ để yên như vậy, mặt cậu nhất định phải hoàn hảo không được tổn hao gì, tôi sẽ đi nộp đơn yêu cầu bồi thường với đoàn làm phim, về phía gia tộc tôi cũng sẽ nói với họ. Tôi vẫn luôn không quá vừa lòng đoàn làm phim này, lần này có thể áp chế họ, lấy được tiền bồi thường rồi liền rời đi.”

Mặt sao?

Bạch Hoài Ngọc ở trong lòng cười lạnh, còn không phải quan tâm mỗi mặt cậu thôi sao, thời gian ở ngoại thành phía tây kia cậu có bị đánh gãy xương cũng chưa từng có người để ý tới.

“Rời khỏi đoàn làm phim này rồi đi đâu?”

Bạch Úc Tế: “Trước có cùng cậu nói qua về phim điện ảnh lịch sử của đạo diễn lớn, chỉ cần cậu nguyện ý thì nhân vật kia vẫn là của cậu. Hơn nữa 【Ngôi sao này vì em đặt tên】 này không phải tài nguyên tốt gì, lại còn có Công ty Cơ giáp Lam Hàng và Công ty Tinh Ngu đột nhiên đầu tư vào, chuyện xảy ra có chút đột ngột, thế lực hai công ty này quá lớn, Bạch gia vẫn luôn kiêng kị.”

Bạch Hoài Ngọc nhíu mày: “Tôi cũng không định vì chuyện nhỏ này mà rời đi, hơn nữa tôi cũng tuyên với đoàn phim rồi, Weibo cũng đã tung poster, cứ thế rời đi, giới fan sẽ tranh luận, hơn nữa hai công ty tới cũng đã tới, chẳng lẽ bọn họ còn tìm ra điểm bất thường ở tôi chắc?”

* Tuyên: công bố.

Bạch Úc Tế vẫn cứ kiên trì nói: “Nếu lo lắng chuyện của fan, tôi đã lưu lại ảnh cậu bị thương, âm thầm liên hệ một ít tài khoản marketing truyền ra, ngược fan để fan cậu mắng đoàn làn phim, cậu cứ thuận theo như vậy là có thế thoát thân.”

* Ngược fan: bán thảm để fan cảm thấy idol thật tội nghiệp, để họ càng ra sức vì idol.

Đáy mắt Bạch Hoài Ngọc xẹt qua một tia sáng lạ, ánh mắt hồ nghi nhìn Bạch Úc Tế, lòng đầy nghi ngờ hỏi: “Có phải gia tộc đưa ra yêu cầu gì hay không? Bằng không sao anh lại đột nhiên kiên trì muốn tôi rời đi, quay chụp một bộ phim thần tượng cũng nhiều nhất mấy tháng, chờ không kịp sao?”

Bạch Úc Tế: “Gần đây nhất gia tộc sắp xếp cho cậu một nhiệm vụ, cùng gia tộc đi gặp mặt một vị khách quý.”

Sắp xếp gặp mặt khách quý?

Trong mắt Bạch Hoài Ngọc cảm thấy nhạt nhẽo lại chán ghét, chỉ hy vọng không phải một Alpha ghê tởm nào đó. Bạch gia, nói dễ nghe là nuôi cậu lớn, còn được gia chủ nhận nuôi cậu làm tiểu thiếu gia Bạch gia, chẳng qua là muốn lợi dụng pheromone đặc thù của cậu để mê hoặc mấy cái Alpha quyền cao chức trọng, vì gia tộc kiếm lời mà thôi.

Bằng không người cha ruột đa tình phóng đãng kia và Bạch gia đã sớm biết có đứa con hoang này tồn tại, lại một hai phải chờ đến khi cậu phân hóa thành Omega, nhìn thấy cậu có lợi mới đưa cậu về Bạch gia.

Bạch Hoài Ngọc cũng ghê tởm Bạch gia không kém, nhưng Bạch gia mở ra cho cậu tầm nhìn xa hoa lãng phí hoàn toàn khác, cậu cũng chỉ có thể lá mặt lá trái, hai bên lợi dụng nhau tiếp tục sống ngốc ở Bạch gia.

Ánh mắt Bạch Hoài Ngọc đen tối, cười nhạt hỏi: “Là loại khách quý gì?”

“Công tước Barcelona.”

Bạch Hoài Ngọc lập tức trở mặt, sắc mặt trắng bệch, hô lớn: “Không được! Tôi tuyệt đối không đi! Bình dân bên ngoài không biết công tước Barcelona là cái thứ gì, Bạch gia chúng ta chẳng lẽ không biết sao? Tên công tước này lén mua rất nhiều dược cấm từ con đường mua bán của Bạch gia, bình dân và nô lệ bị gã chơi đùa đến chết cũng không ít đâu!”

Nhìn bộ dạng Bạch Hoài Ngọc mất không chế tiến lại gần, Bạch Úc Tế cũng có thể hiểu được, rốt cuộc thì một ít việc xấu xa trong giới quý tộc y cũng đã thấy qua không ít, mỗi chuyện đều vô cùng ghê người.

Sản nghiệp chủ yếu của Bạch gia là dược phẩm, rất nhiều hành tinh tài nguyên của gia tộc đều trồng dược liệu, nhưng một số ít dược vật không thể công khai cũng được buôn bán, mà công tước Barcelona chính là khách hàng lớn của Bạch gia.

Đối với những gì công tước Barcelona làm với những vật cấm đó, Bạch gia chỉ cung cấp thuốc, còn lại cái gì cũng coi như không biết.

Bởi vì Bạch gia thức thời, công tước Barcelona với tư cách là một trong những quý tộc kỳ cựu, đã cung cấp làm hậu phương cho Bạch gia.

Lần gặp mặt này với công tước Barcelona càng là một đại sự của Bạch gia.

Bạch Úc Tế vội vàng giải thích, nói: “Công tước Barcelona lần này tìm cậu để đối phó một người, sau khi hoàn thành Bạch gia sẽ thu được càng nhiều lợi nhuận.”

Sau khi nghe được, Bạch Hoài Ngọc bình tĩnh lại, hỏi: “Ai?”

“Bùi Chiêu Chu.”

Bạch Hoài Ngọc nhíu mày: “Không được, pheromone của tôi với tên Bùi Chiêu Chu kia không có hiệu quả, cho dù tôi là Omega cấp A nhưng Bùi Chiêu Chu là Alpha cấp S, có sức đề kháng cao, pheromone của tôi khống chế Alpha cùng đẳng cấp đã rất khó rồi, huống chi là Alpha cấp S như Bùi Chiêu Chu. Nếu như thất bại, đến lúc đó công tước Barcelona đến làm phiền tôi thì làm sao bây giờ?”

Bạch Úc Tế cũng cho rằng như vậy, nhưng gia tộc vô cùng muốn cái đề nghị giao dịch bí mật của công tước Barcelona này, thậm chí nguy hiểm cũng không đánh giá, hạ lệnh cho Bạch Hoài Ngọc thực hiện.

Bạch Úc Tế cho rằng khả năng thất bại nhiệm vụ này rất cao, cùng Bạch Hoài Ngọc thương lượng nói: “Cho nên tôi đề nghị lập tức rời khỏi đoàn làm phim này, không cần để xảy ra tình trạng lộn xộn. Bãi săn thú mà công tước Barcelona lén nuôi dưỡng bị lộ ra, mặt mũi công tước Barcelona đều bị ném đi, giận tím mặt, hơn nữa còn bị người phía trên khiển trách, nếu không phải vì giữ gìn hình tượng quý tộc, sợ dân thường bạo động, chuyện này cuối cùng mới không giải quyết được gì. Nhưng công tước Barcelona tổn thất không ít, gần đây bất đắc dĩ mà thu liễm rất nhiều.”

Bạch Hoài Ngọc: “Bãi săn thú gì?”

Bạch Úc Tế: “Ừm, chính là nơi cung cấp nô lệ tư nhân của công tước Barcelona, sự kiện nghệ sĩ nhảy lầu của Công ty Giải trí Kim Diệu gần đây nhất cũng là một trong số đó, nhưng mà chỉ là một phần của tảng băng chìm, hội đấu giá tư nhân của công tước Barcelona mới là nơi vô nhân tính tội ác tày trời.”

“Bởi vì sự kiện lần này bị phanh phui dưới truyền thông, Tổng Giám đốc Công ty Cơ giáp Lam Hàng Bùi Chiêu Chu ngoài ý muốn nhúng tay vào, lại còn bị hắn tra ra cái này, nếu không phải chứng cứ được trình lên bị tư pháp Đế Quốc thu giữ, tiếp tục điều tra có khi công tước Barcelona sẽ bị xử tử.”

Bạch Hoài Ngọc ngược lại cảm thấy xử tử như thế cũng không tồi, Bùi Chiêu Chu chỉ làm cậu thêm ghen ghét cùng chán ghét mà công tước Barcelona rõ ràng là ác ma từ đầu đến đuôi, ngay cả người như cậu cũng cảm thấy thà rằng công tước Barcelona chết hơn là sống.

Bạch Úc Tế: “Lần này công tước Barcelona tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Bùi Chiêu Chu, gã tìm cậu chỉ là một trong số các thủ đoạn mà thôi, cũng không ôm quá nhiều hy vọng. Nghe nói Bùi Chiêu Chu đầu tư vào đoàn làm phim này nên mới tìm Bạch gia, muốn đưa cậu đi đối phó Bùi Chiêu Chu. Chúng ta cũng không cần khuấy vũng nước đục này, nếu chúng ta gặp tai nạn rồi rời khỏi đoàn làm phim này, đương nhiên không có liên can gì đến chúng ta.”

Quyền lợi của Bạch Úc Tế và Bạch Hoài Ngọc bị cột chung trên một con thuyền, theo y xem xét thì đối phó với Bùi Chiêu Chu quá khó khăn, mất nhiều hơn được.

Hơn nữa Bùi Chiêu Chu dễ đối phó như vậy sao?

Bao nhiêu người muốn ám sát anh đều thất bại không phải sao.

————————————-

Công ty Cơ giáp Lam Hàng.

Trong cuộc họp, giám đốc sản phẩm nơm nớp lo sợ thuyết minh về sản phẩm mới công ty mới nghiên cứu phát minh, thường xuyên cẩn thận nhìn về khuôn mặt nghiêm túc của Bùi tổng ở ghế chủ trì, sợ mắc chút sai sót gì.

Bùi Chiêu Chu nheo đôi mắt, dáng người đĩnh bạt đoan chính, ngón tay lướt qua tài liệu, toàn phòng lặng ngắt như tờ, chỉ để lại âm thanh lật giấy cùng tiếng giám đốc sản phẩm khẩn trương giải thích làm người hít thở không thông, không tiếng động áp bách làm người ở đây đều kinh hãi.

“Duyệt, làm ra sản phẩm đầu tiên thì giao cho tôi thử nghiệm.”

Bùi Chiêu Chu thu thập tài liệu, quyết đoán rời phòng họp.

Vẻ mặt của các nhân viên còn lại lập tức thả lỏng, tuy rằng Bùi tổng chưa bao giờ đối xử khắc nghiệt với cấp dưới nhưng bọn họ vẫn không thể có nổi ý muốn tiếp cận, chỉ có thể kính sợ ngưỡng mộ.

Vừa rời phòng họp, bên tai Bùi Chiêu Chu liền truyền đến tin nhắn.

Âm thanh nghịch ngợm của trí não Ngân Hồ lại vang lên: “Chủ nhân, kẻ xấu cài bom lên xe của cậu cũng ngu vãi! Thật sự cho rằng loại bom hạng ba này có thể phá hỏng xe hợp kim cường độ cao của cậu sao?”

Đây là lần thứ năm trong tháng có người muốn ám sát anh.

Bùi Chiêu Chu vuốt vuốt mi tâm, đáy mắt hiện lên một tia tối tăm, hỏi: “Xử lý xong rồi chứ?”

Trí não Ngân Hồ kiêu ngạo nói: “Tất nhiên! Cái loại bom điều khiển từ xa đó, không cần lại gần chiếc xe, Ngân Hồ đã cách không kíp nổ, hiện tại là kẻ xấu kia bị nổ thương! Ha ha ha ha —— Ngu vãi tèo!”

Bùi Chiêu Chu lại trải qua xong một lần ám sát, sắc mặt lại bình tĩnh tự nhiên, phân phó nói: “Xử lý xong là được, tiếp tục điều tra.”

Trí não Ngân Hồ: “Yên tâm đi, Ngân Hồ đã chụp lại bộ dạng của kẻ xấu, sớm hay muộn cũng sẽ đem bọn họ một lưới bắt hết!”

Bùi Chiêu Chu gật đầu: “Ngân Hồ, làm phiền cậu kiểm tra chiếc xe lại lần nữa, hôm nay tôi muốn đi đến một hơi, không nên có gì thất trách.”

Trí não Ngân Hồ cao hứng nói: “Chủ nhân, cậu yên tâm đi! Ngân Hồ đã kiểm tra chiếc xe mấy chục lần rồi, tuyệt đối sẽ không phát sinh bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn trên đường chủ nhân đi đến bệnh viện phụ sản kiểm tra đâu, lấy cơ cách của trí não ra đảm bảo luôn!”

Đột nhiên tâm tình Bùi Chiêu Chu trở nên vô cùng phức tạp, không ngờ tới lại có một ngày anh bỏ ngang công việc để đi đến bệnh viện phụ sản, khuôn mặt không đổi sắc khi đối phó với cuộc ám sát bỗng hiện lên tia ngượng ngùng.

Nghĩ đến tiếp theo, một Alpha như anh lại muốn tham gia vào hạng mục sản kiểm đó cùng mấy Omega và Beta mang thai, liền…

Ầy, thật mất mặt quá.

… Có thể không đi không.

======

Chương trước

Chương sau

Mục lục

2 bình luận về “Chương 22: Mặt tối của Đế Quốc

Bình luận về bài viết này